Blog thiết kế in ấn

Sinh con xong càng thương cha mẹ gấp vạn lần

Khi viết bài tâm sự này tôi đã 40 tuối, có 3 đứa con, 2 bé trai và 1 bé gái. Con tôi còn nhỏ nên lúc nào cũng quấn quýt bên Bà Ngoại, đi học về lúc nào cũng gọi Bà ơi, Bà ơi Bà. Mỗi lần nghe con tôi gọi Bà trong lòng tôi lúc nào cũng rộn ràng lên lòng biết ơn vô bờ bến.

Tôi nhớ lần sinh bé đầu tiên. Mẹ tôi là người còn lo lắng hơn tôi. Tôi bị bệnh tiểu đường trước 1 năm khi mang bầu bé đầu tiên nên mẹ tôi rất sợ khi tôi sinh bé. Tôi phải sinh mổ vì bé khá lớn trong bụng. Khi tôi được đẩy ra từ phòng hồi sức , bà liền ghé tai tôi và nói nó khỏe mạnh lắm con, lúc đó tự dưng tôi bật khóc mà không sao cưỡng lại được. Bà đã ở bên tôi và con trong suốt thời gian 5 ngày tôi ở bệnh viện cả ngày lẫn đêm với tinh thần luôn phải chú ý chăm sóc cho cháu bú và ị. Rồi 1 năm sau tôi lại cấn bầu và đẻ bé trai thứ 2, mẹ tôi cũng vẫn tâm trạng như vậy, cũng nói với tôi với tấm lòng an bình, nó khỏe lắm con. Lần sinh thứ 2 này ở bệnh viện bị cháy, tôi nói với Mẹ, Mẹ ẫm bé ra cổng bệnh viện trước đi, không cần lo cho con, mà may sao Mẹ vừa ẫm đi 1 chút là bệnh viện hết cháy. Sáu 5 năm sau. Lần sinh bé gái thứ 3 tôi có bầu khá chật vật vì bị mệt và ngứa ngáy khắp mình vì da bị rạn quá nhiều. Khi bé được 36 tuần, đêm khuya tôi bị đau bụng, phải cấp cứu mổ gấp, lúc đó mẹ tôi bị gảy 1 bên tay trái, nên tôi khá lo lắng vì bà có thể không chăm cho bé được. Vì bé đẻ non và bị bong nhau nên bị ngạt , khi đẻ ra bé phải qua khu hồi sức 1 tuần nên mẹ tôi không phải chăm sóc bé trong bệnh viện, thay vào đó bà chỉ phải chăm sóc 1 mình tôi.

0
  Bài viết liên quan
  • No related posts found.